Metanet

Metanet

Sản phẩm
1-50
District 1, Ho Chi Minh
3.2
98 reviews
Viết Review công ty Metanet

Cuối cùng thì lịch phát tháng 13 cũng được công bố, anh em ko còn hoài nghi về việc có hay ko có tháng 13 nữa, những dư luận xì xào trước đó cũng bớt dần. Đợt review lần này diễn ra suông sẻ, cấp manager cũng thân thiện hơn lần đầu. Nghe phong thanh từ phía FE đồn rằng fresher sẽ được nâng lương lên 20 chai 1 tháng. Nếu sự thật quả đúng như vậy thì việc gắn bó với Metanet 2 năm là 1 điều hiển nhiên có thể chấp nhận. Sau 76 tập Review thì tập cuối cùng đúng là happy ending, nhà nhà ấm no, ko lo bị đói trong đợt Covid. Các manager có tâm ngày càng vì dân tranh đấu, đơn cử là chị Chinh QA, chị đã có những quyết sách và đề xuất táo bạo về process làm việc cho năm mới. Nghe các bạn bên phía FE cũng feeback rằng anh Architect hay dí deadline các bạn cũng bớt lại, ko còn chê người khác tệ hơn ảnh, âu cũng là cách ảnh giữ đức cho con cái và mình sau này. Metanet đang dần hoàn thiện mindset của cấp quản lý và nâng cao đời sống tinh thần cho anh em, theo tôi thì đó là điều tốt và đáng ghi nhận c ho năm mới. Hi vọng năm sau các bạn nào chọn ở lại thì sẽ hưởng được phúc khí này, còn những người thuộc thành phần "Họ sẽ đi" ít nhất cũng thấy vui vì sự thay đổi tích cực này.

Mấy nay bổn phủ đọc review thấy bất bình sao cái thời đại này con người lại đi review nhau chà đạp nhau tới mức bổn phủ chỉ biết lắc bi. Từ lâu những công ty Hàn vốn chẳng được lòng dev ở VN, đã biết rõ làm cho Hàn ko hợp nhưng vì offer hậu hĩnh nên chư vị đâm đầu ko chút suy nghĩ. Vậy giờ trách họ thì cho bổn phủ hỏi họ có gì sai? Họ có tiền bỏ ra thuê chư vị làm gì là sai sao? Cầm tiền trong tay chư vị chê này chê nọ, chư vị cũng nên hiểu ở phía công ty mẹ họ cũng giành giật nhau mới có project làm để nuôi đứa con tinh thần Metanet. Chư vị chê quản lý tào lao, chê architect code ko bằng 1 junior. Thực sự quản lý ko phải tào lao đâu chư vị, do đang thời kỳ sát nhập Agile và Waterfall nên chư vị sẽ thấy kỳ kỳ. Agile do SharkS đưa ra và hứa sẽ apply đc, mà hứa thì phải làm thôi. Còn watefall là truyền thống, muốn nhổ sạch gốc rễ khó đấy. Cấp quản lý cần làm cả 2 nếu mún ghế ngồi ko rung lắc. Các vị cứ ở vai trò quản lý cấp giữ sẽ thấy ko còn cách nào khác là thực hiện waterle. Còn vị architect mà chư vị hay nhắc tới, bổn phủ có làm việc rồi, có vài chỗ ko đồng ý lắm nhưng công tâm mà nói là 1 người biết ứng biến, đẩy việc và nắm bắt tốt tâm lý người đối diện, về phương diện quản trị nhân sự cũng được xem là 1 người tài, các lý giải về công nghệ có thể chưa sâu nhưng bao quát thì khá dễ hiểu. Có thể mindset anh này còn chút technical khi quản lý nên đào sâu khá chi tiết việc người khác làm, khiến chư vị ko thoải mái, nhưng đó là bệnh chung của những đứa technical chuyển qua quản lý. Ta nghĩ là nếu anh ấy bớt quản việc nhỏ nhặt, sẽ đỡ cho anh ta lẫn người xung quanh. Vừa rồi đọc vài review về ảnh ta hiểu được cái Gap giữa ảnh và chư vị. Gap lớn nhất ở đây là deadline của ảnh và sự thoải mái mà chư vị muốn có. Ảnh thì ảnh nghĩ làm sớm hơn thì được nghỉ phẻ lúc đó cho chư vị tha hồ chơi. Còn chư vị thì nghĩ là hết sprint tưởng đc xả hơi ai ngờ ép làm tiếp. Cả 2 đều sai ở chỗ "cái tôi". Cái tôi của anh architect là xong deadline là được kememay, nhưng lại ko hiểu con người ko phải cỗ máy, chẳng có con bò sữa nào lại thấy thoải mái khi bị vắt sữa hoài, anh ko dám tin vào việc khi con người hạnh phúc năng suất sẽ tăng lên, anh chỉ tin vào việc đúng deadline bản thân sẽ an toàn. Còn phần chư vị, sai ở chỗ ko dám nói ra cái tôi của mình cho anh architect hiểu, ko kịp vẫn cấm đầu làm, ko phục estimate vẫn say Yes, bất mãn lâu ngày thì sẽ thành review. Túm lại là qua năm mới rồi hi vọng mọi người review công tâm xíu đừng đả kích quá, cùng nhau đi làm vui vẻ cùng nhau lãnh lương đi nhậu. Anh em dẫu mai này ko hẹn mà gặp vẫn nở nụ cười trên môi. Bổn phủ đi đây.

Năm mới Văn Mỗ tôi xin chúc các hương thân phụ lão lớn bé ở Metanet dồi dào sức khoẻ, ai cũng hạnh phúc trên con đường mình đã chọn. Chúc bác Architect bớt bị đả kích, chúc bác năm mới hoà khí sinh tài, trân trọng những người xả thân thay bác gánh vác project. Chúc bác Vis hợp tác vui vẻ với Min Chun ko sớm bị bay màu. Chúc dàn anh em BE gặt hái được nhiều ofer. Chúc các đồng nghiệp FE chuyên tâm phỏng vấn thành công. Năm mới ko biết viết gì ngoài những lời chúc, à chúc các bạn nữ QA học tập và làm việc theo tấm gương của chị Chinh QA

Tiền thì còn nhiều cách kiếm, Thằng thì xách cặp táp, thằng thì xách bàn xách phím, Mấy con đường sự nghiệp vòng vo vứt hết Đi tìm sự tự do, bất ngờ học được cái trách nhiệm, Mãi chờ cao điểm con sóng cảm xúc, hài lòng với cái hạnh phúc tạm bợ Mày đem cái cám dỗ ra để làm cớ Đéo dám làm đúng, bọn mày sợ và tao cũng sợ Đôi lúc còn chẳng dám thở Nhưng biết biển rộng được bao nhiêu nếu thuyền không dám xa bờ ? Can đảm chính là vượt qua được sự sợ hãi Can đảm vì đéo có thời gian ngồi thở dài, Tao nhìn bằng đôi mắt, mày nhìn bằng sự phóng chiếu Tao nghe để mã hiểu, bọn mày nghe mỗi cái giọng điệu, Giúp mày ngay lúc này có lẽ tao không thể, Tranh luận tìm cái đúng, chứ lũ chúng mày chỉ chống chế Đắc thắng được ba câu, lý luận dự báo thiên văn, đéo để ý chiều buồn là dong về, Ôi tâm trí hỡi thứ cám dỗ gợi tình, Nhưng cuộc đời này nó to lắm, Và người tính thì không bao giờ bằng trời tính, Thì uy lực được bao nhiêu mấy cái lời bình ? N ghe mày khuyên ? Đời tát mãi mới tỉnh Chẳng còn chênh vênh, chí ít biết được thứ mình muốn gì trong đời mình, Muốn vươn cao ? Ở trên cao có giõ bão đợi chúng mày, Dưới lòng đất mày không thấy, tao cắm rễ sau khó lung lay.

Thế là một năm nữa lại sắp sửa trôi qua. Năm nay là một năm rất thành công với chúng tôi. Riêng tôi được ông anh công ty cũ đi trước gửi tất tần tật về đề và cách thức phỏng vấn vào đây, nhờ thế mà bây giờ tôi hoàn toàn hài lòng với vị trí hiện tại và không cần phải lăng tăng về lương bổng trong vài năm sắp tới. Hôm nay là chủ nhật, là ngày cuối tuần cuối cùng của năm 2020, chúng tôi đang "cuối đầu" bên anh ấy tổng kết lại thành quả mà năm qua chúng tôi gặt hái được. Chúng tôi hẹn nhau ở quán cafe quen thuộc mỗi tuần. Sau vài phút thủ tục mở source code, chụp một vài tấm hình up story cho người ta biết chúng tôi vẫn đang miệt mài cống hiến cho công ty (dẫu biết rõ project này chỉ có lên công ty mới làm việc được :))). Chỉnh chu cái story của riêng mình xong, chúng tôi liền gập chiếc laptop lại và bắt đầu đi vào câu chuyện chính... Chuyện kể rằng trước giờ công ty có một anh K nọ, người mà chúng tôi luôn tôn kính và nể phục lại không được lòng các đồng nghiệp khác t rong công ty. Dạo gần đây anh nổi lên như một ngôi sao nhạc pop thượng hạng. Chúng tôi say sưa kể cho nhau nghe về những câu chuyện mà chúng tôi lượm lặt được trong một tuần làm việc, những câu chuyện xoay quanh về những kẻ mà chúng tôi gọi với cái tên triều mến là "những kẻ tạo phản". Tôi không muốn nói nhiều về những kẻ đó ở đây vì suốt ngày chúng chỉ chê anh K thôi. Những kẻ đó đâu hiểu được rằng chúng tôi yêu quý anh K đến nhường nào, chúng tôi muốn làm việc với anh K không phải vì những lời hứa promo chúng tôi lên làm Lead, tăng lương cho chúng tôi mà là làm việc với anh ấy chúng tôi như được là chính mình. Chúng tôi thoải mái áp đặt suy nghĩ trong mỗi lần meeting hay ra lệnh cho các đồng nghiệp khác trong quá trình làm việc giống như cái cách mà anh K vẫn hay thường làm. Chúng tôi rất hào hứng với nó vì nó mang lại quyền lực cho chúng tôi. Năm hết tết đến, "họ sẽ đi và tôi sẽ ở lại", chúng tôi vẫn mong muốn được ở lại cống hiến cho công ty. Chúng tôi không mấy bận tâm về lương tháng 13 có hay không, chúng tôi chỉ cần anh K nói một tiếng là chúng tôi đã đủ ấm lòng rồi. Vì thực sự bây giờ thì chúng tôi không thể tìm một cơ hội nào tốt hơn như ở công ty này. Trình độ không có nhưng được cái có anh K quý mến và trọng dụng, công ty lại trả lương cao nữa ai mà lại không thích cơ chứ! Sau một hồi tán gẫu cuối cùng chúng tôi cũng đi đến hồi kết của câu chuyện, gọi nhân viên tính tiền chúng tôi ra về trong lòng hân hoan về những ngày tháng tươi đẹp sắp tới. Everything is the best at Metanet. We love Mr.K, we love Metanet too.

Retrospective hôm nay thật ý nghĩa. Team QC đã có một ý tưởng rất hay. Đó là họ muốn chia grooming nhỏ theo epic. Mục đích cuối cùng là để assignee đó hiểu rõ về ticket mình đang làm là gì. QC họ sẵn sàng take time ra để explain cho chúng tôi. Đây là những action mang tính xây dựng, collaboration thực sự. Tôi càng bất ngờ hơn họ đứng ra bảo vệ team Dev, ít ra thì họ, hiểu được chúng tôi đã trải qua những gì, stress ra sao trong quá trình làm việc. Khi những người ở bên lề của cuộc chiến mà họ dám nói lời công bằng cho chúng tôi mà trước giờ ko một ai đứng ra bảo vệ chúng tôi cả và chúng tôi cám ơn team QC vì điều đó.

Dear Mr.K (FE Arch), An ideal hour is an hour of work where one is able to focus entirely without interruption. My experience is that an agile team that has an average overall utilization of 65% is generally working pretty productively. That means that in an 8 hour day, a team member who is at 65% utilization is accomplishing somewhere between 5 and 6 hours of focused effort every day. But you may have team members who are more productive than that. Perhaps they work remotely and don’t get pulled into as many meetings or side issues and thus are more able to focus better on sprint work. You should read and read again :) A LITTLE KNOWLEDGE IS A DANGEROUS THING :)

Sáng thứ 2 đầu tuần, Planning Meeting từ 9h30 sáng tới gần 6h tối, hơn 30 tickets và hàng loạt requirement cần clear muốn banh não đến nổi không biết bên ngoài là đêm hay ngày nữa. 6h kém, vừa bước ra khỏi phòng Planning Meeting, những tưởng được thoải mái để xách balo đi về, cơm nước, vợ con các thứ. Nhưng cuộc sống nào như cuộc đời đâu ae. Việc đầu tiên Architect làm là gặp các member với vẻ mặt hặm hoẹ của anh ấy, sau đó hỏi "status tickets hôm nay sao rồi, khi nào xong?". Không hiểu anh ấy nghĩ cái gì mà hỏi câu đó và tỏ thái độ như vậy... Bào thì cũng bào vừa thôi chớ, đâu phải ngày nào cũng uống trà sữa như anh đâu mà anh cứ đòi vắt sữa hoài. Không lẽ cả team trong khi Planning, vừa discuss với mọi người, vừa làm task để complete. Hay ý a muốn ở lại OT để bù lại cái ngày Planning này. Start sprint mới cho ra một ngày Planning để làm gì mà anh mặc nhiên coi như cái ngày đó là ngày phải done tasks cho anh zậy?

123 zô. 123 zô. 123 uống. Âm thanh party hôm qua vẫn còn rạo rực trong tôi. Giá như khi làm việc các em cũng đoàn kết và vui vẻ như zậy thì hay biết mấy. Bên kia đời vội vã, vẫn còn biết bao con người khóc than. Không biết Architect đã lên plan cho sprint 5 chưa, chứ đang làm sprint 3 sập mặt mà team bác ấy đã gần như complete hết task sprint 4 luôn rồi. Có nguyên dàn FE đắc lực, sẵn sàng chơi khô máu từng ticket nếu cần. Vis cảm thấy làm nhanh quá rồi report bên Hàn cho thêm 1 đống màn hình, rồi BE làm API ko kịp. Âu cũng tái sự thể hiện của Architect mà ra. Mỗi lần daily thấy Architect chém Tiếng Anh, Vis thì nói Tiếng Việt. 2 con người từ 2 vùng đất, đồng cảm với nhau, trên tình bạn dưới tình yêu. Tình đồng chí đậm sâu, súng bên súng đầu sát bên đầu. Cùng nhau bắn ticket cho ae

Đang gõ code thì nghe văng vẳng cô bé hàng xóm kế nhà đọc bài "bình ngô đại cáo" - Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân Quân điếu phạt trước lo trừ bạo... Nghĩ lại những chuyện vừa qua ở công ty, càng thấy người xưa xổ câu nào câu đó chuẩn. Tuy Metanet là 1 công ty lớn bên Hàn, nguồn tiền phong phú, đổ về không ít, chi cả tá thứ 1 cách xa xỉ, nhưng mọi thứ có được của hôm nay là do sức người chứ chẳng phải tự nhiên mà có. Vì vậy con người cần phải được xem trọng hơn bất kỳ điều gì. Tôi sống đã lâu ở Metanet code và OT không biết mấy chục tập vậy mà tới 1 cái khám định kỳ sức khoẻ hàng năm tới nay vẫn chỉ được nghe qua miệng của các manager. Các vị đang làm cho tôi và những người bạn của tôi có cảm giác mình là những con bò sữa, suốt ngày được nhập vào đầu 1 bức tranh mỹ miều về tương lai của Metanet VN, hăng say sản xuất sữa tới cạn kiệt. Có mỗi cái company trip mà cũng trì hoãn gần 1 năm trời vì 1 người, không hiểu ở cương vị lãnh đạo, bác ấy nghĩ sao mà bắt cả 1 tổ chức chờ đợi mình. Thấy mấy anh chị em chê bai quản lý ng* quản lý tệ, thật ra cái này mình cũng ko đồng ý lắm, quản lý ở metanet đều là anh chị kỹ thuật, trừ Comtor ra. Người xưa nói "Vạn sự khởi đầu nan", có thể phải qua vài bận retro với nhau thì mới dạy nhau cùng tiến bộ, thường khi lên chức quản lý, mặc định chúng ta có cả tôi sẽ nghĩ ngay trong đầu, "thoát kiếp coder rồi", "từ giờ chỉ giám sát ra lệnh thôi". Sự thật, các bác cũng sẽ sống được theo cách đó đây, nhưng mà chỉ khi vận bác còn tốt thôi, chứ tôi thấy sống vậy chả được lòng ai hết trơn hết trọi, sau này gặp nhau ngoài đường mà hết làm chung rồi thì xác định là nhận ngay cái cười mỉa, hoặc khinh bị ko thèm nói chuyện. Nhân quả có thiệt đây, nếu đã nhận lương quản lý thì phải quản lý cho nó tốt, đừng có nịnh trên thọt dưới, ai cũng nhìn thấy cả, chỉ là chưa nói ra thôi. Anh em cày cuốc cho mình báo cáo thì mình cũng nên biết điều lại, support anh em về "nhu cầu sinh lý" chút, có chê thì cũng chê nhẹ nhàng thôi ko lật thuyền giờ, đỡ được deadline nào cho anh em thì ra sức đỡ, mình đã ko làm rồi mà còn muốn ăn nhanh nữa thì chỉ có *** ăn *** thôi. Các manager ở đây nghĩ mà phát chán tâm trí cứ như trên mây. Đã daily mỗi ngày rồi mà vẫn hỏi đi hỏi tới hỏi lui mấy lần. Ủa ủa chi vậy trời, đã dùng thì phải tin chứ ko tin thì đừng dùng, moẹ 1 ngày bị hoạch hoẹ chục bận code cũng sứt đầu mẻ tráng còn đi giải trình nữa hử, ko đủ kiên nhẫn đợi 24h sao mấy cha nội. Nó giống vầy, 1 cái cây nó ra quả thì cũng mấy tháng, giờ mỗi ngày hỏi cái cây "mày ra quả chưa, mày process tới đâu rồi", cái cây trả lời gì các bác manager biết ko "***, hỏi *** gì hỏi hoài thế", đó là cái cây sẽ nói thế, chứ em thì trả lời khác. Người ta lên plan chi tiết là sprint này xong cái gì, task tốn bao lâu, đi hỏi người ta xong chưa trong lúc người ta làm chi rứa, micro kiểu này thì anh em bỏ đi cũng đáng lắm còn trách ai nữa. Mà hình như team nào cũng bị vậy hết trơn giống như các manager được dạy dỗ từ cùng 1 người hay sao ấy. Tuần sau mình sẽ đi phỏng vấn công ty khác, đơn giản vì chán quá chán rồi. Phúc lợi thì ko thấy đâu mà mỗi ngày đi làm chịu quá nhiều áp lực tào lao từ manager. Mình viết lên đây biết là không quan minh chính đại gì nhưng đối đầu với tiểu nhân thì mình ko cần phải tỏ ra quân tử. Mục đích mình ko phải phá Metanet, vì mình vẫn đang nhận lương ở đây và bạn bè mình yêu quý đều làm ở đây, mình chỉ muốn nói cho những người sắp nộp đơn vô đây cần suy nghĩ cho kỹ, vì có thể qua năm mình và các bạn cùng đồng loạt rời khỏi đây thôi vì quá chán cái quản lý cửa quyền mất dại ở đây lắm rồi rồi.