Once upon a time, (2015) một nhân viên công ty luật mới ra trường lương đang 5tr được gọi đi phỏng vấn vị trí pháp chế tại VNP. Sự ngây thơ khiến t không thể nhận ra việc công ty bắt tự in CV đem đi là vì công ty chả có đồng nào nên phải tiết kiệm tiền in và cả tiền lương cho nhân viên. Phỏng vấn t bà trưởng phòng pháp chế có cái tên rất ma mị là Mờ ươi mươi nặng Mười nhìn đẹp gái, tự tin, váy ngắn, nói chung nhìn thì choáng ngợp. Chuyên môn thì không phỏng vấn câu nào, khoe là chị kĩ tính đến mức giấy in cũng bắt đặt ngay ngắn. Đến phần trao đổi lương thì t trả lời là t đang được trả 5tr, kì vọng được trả 8tr. Bà ấy cười khinh khỉnh rồi bảo chỗ em đang làm trả thế là cao đấy. Em muốn được 8tr chắc phải 3 đến 5 năm nữa. :))) and then, ngay sau 2 tháng t đỗ vào một tập đoàn lớn t đòi đúng 8tr vì nỗi cay cú với bà kia (sau 5 năm thì hiện giờ lương t đang 1500$ nhưng tao vẫn phải nhớ con số 8tr bà ấy đã xăm lên tâm trí tao). Một năm sau nhìn thấy post đăng tuyển pháp chế của chính công ty với mức lương 3tr5 và yêu cầu có tiếng Anh và post ấy bị cả diễn đàn hành nghề luật chửi cho. Tại sao tao vẫn nhớ chuyện này? Vì tao đã có một bài học. Đó là khi công ty đã trả lương thấp thì gái đẹp công ty nói gì cũng sai. Có lẽ giờ t đã nhận ra khi bà ý nói bên em đang trả rất cao đấy thì ý bà ấy thì có khi không phải khinh tao mà là vì công ty trả lương thấp vl. Xin lỗi chị gái nhé. Tao sẽ để ký ức này mãi mãi ngủ yên.


