Truyền Thông Quảng Cáo MCV Group
Buồn buồn, mình vào đọc cảm thấy được đồng cảm, nỗi buồn cũng vơi đi. Cám ơn các bạn nha. Hóng tiếp :)
Có bác nào ở đây dị ứng màu đỏ giống em không ?, công ty này được cái nhìn đâu cũng thấy màu đỏ, nhiều lúc muốn trầm cảm theo luôn
Tự nhiên giờ em nhớ chị Ngọc ghê nơi, dù chị hồi xưa có đán ghét nhưng như Heri á, dù đáng ghét vẫn có điểm dễ thương chứ như chị Hiền, thôi em hổng dám nói sợ bị chụp hình đăng group ghê. Hông biết đi làm hay đi học luôn. Hồi xưa đi học còn được thoải mái hơn đi làm nữa. Chắc mai mốt quy định tóc tai quần tây áo cty, mang giày trắng bla bla cho đồng bộ không phân biệt giàu nghèo quá
Sáng vô cty cầm hộp cơm chưa kịp ăn cái khách mời gọi kiếm. Lo chạy đi dắt khách để nguyên hộp cơm trên bàn. Lát xong việc thấy mình bị chụp hình, tên mình lên bảng vàng vì ăn xong ko dọn Còn hộp cơm thì vô thùng rác. DM hộp cơm chưa ăn còn nguyên cọng dây thun, nhìn vô cầm vô bộ không nhận thức được là đã dùng hay chưa hả? Với để ngay bàn ăn chứ có phải bàn làm việc đâu má.
đi làm cực như cún tối ghi hình 9-10h mơi off máy về tới nhà cũng hơn 12h khuya chư kịp tắm rửa sếp alo trực tiếp bắt báo cáo làm báo cáo gần 3 giờ sáng đuối qua ngủ quên, lên cty trễ 15p bị trừ lương Định mệnh Chắc tại em không biết sắp xếp công viễ Chắc tại em làm việc không khoa học Lại lỗi do em ngủ quên
Mấy sếp nhỏ bớt nghĩ ra mấy cái tào lao không hiệu quả mà bào mòn tâm sức và thời gian của nhân viên được không. Tiền thì không tăng, cả chục năm không lên chỉ giảm, mà việc thì còn hơn osin nữa. Mỗi việc nhỏ nhỏ cộng dồn lại rồi thời gian đâu mà người ta hồi sức để cống hiến. Nghĩ ra cái gì thông minh hơn hiệu quả hơn để nhân viên nó phục. Còn lấy súng dí vào đầu người ta bắt người ta làm thì ok người ta làm thôi nhưng rồi họ có phục không? Họ không phục rồi thì họ có dành hết thời gian và tâm huyết để cống hiến cho công ty không. Chuyên môn, chất lượng thì không chú trọng lo chú trọng mấy cái xàm láp. Cho mấy đứa tào lao giỏi nói, giỏi quát, giỏi nịnh bợ hơn giỏi làm lên làm sếp chỉ tay 5 ngón, rồi nghĩ ra cái này cái nọ cho có việc làm. Nói nghe thì cao siêu mà làm như sh**. Đổ bễ ra thì kiếm mấy đứa nhỏ đổ vấy trách nhiệm. Mấy đứa sản xuất, biên tập làm như con ở, còn công lao thì bề giữ bề ngang hốt hết.
Tầm này các năm trước là tim đập loạn nhịp những lúc lấy máu, thử nước tiểu, khám soi các kiểu nè. Cảm giác hồi hộp đọc bệnh án của mình, rớt tim hỏi chị Google mấy số xanh xanh đỏ đỏ chắc không còn nữa. Hai năm qua..... Còn lên cty điểm danh là khoẻ rồi, khám chi phí tiền.
Thật ra, những ý kiến tiêu cực ở trên có cái đúng có cái không. Tùy bạn đứng ở góc độ nào. Không còn gắn bó với công ty, tất nhiên là cũng có những cái cty ko thỏa mãn được mình. Nhưng nói cho cùng, nếu bạn nghĩ bạn xứng đáng với những gì tốt hơn, cty ko đáp ứng được, thì rời đi tìm chân trời mới. Với những ai chưa vào MCV mà có ý định apply. Thì lời khuyên của mình là cần học được cách nói từ chối. Thói quen ở một số cty là luôn ép giao việc cho bạn. Và nếu bạn ko từ chối, thì sẽ bị overload. Không phải cứ cái gì cũng nhận vào mình là được đánh giá cao. Điểm lợi của việc cái gì cũng nhận làm là bạn có cơ hội tiếp xúc với nhiều cái mới mẻ. Điểm hại: nhiều nơi méo có lương tăng ca, tăng việc gì đâu nha. Nhận mà ko hỏi trước thù lao thì ôm cục tức ráng chịu. Còn hỏi trước thù lao thì sẽ nhận được câu trả lời chung chung đại loại: "thì em cứ làm đi rồi chị tính cho". Nhưng tới lúc làm xong thì sẽ được trả lời theo kiểu... chị tạo cviec này cho em là để em có cơ hộ i bla bla bla... Ưu điểm lớn nhất của MCV: tuyển người khá dễ. Cơ hội cho những bạn không có gì nổi trội hoặc chưa biết mình mạnh ở điểm nào. Vào đây, bạn có thể sẽ bị ép, nhưng cũng đồng thời là cơ hội để được làm nhiều thứ, biết mình giỏi ở đâu, rèn luyện cho mình được 1 cái nghề, tích lũy kinh nghiệm và... tìm chỗ lương tốt hơn :3
Mong các sếp hãy đọc. Mệt mỏi từ cái chuyện đi làm xa lắc xa lơ, tới nơi thì gửi xe ngoài nắng ơi là nắng. Hôm nào đi làm chân cũng toàn cát :):):) Hỏi tại sao muốn nghỉ hong lẽ nói vì cty ko có chỗ để xe? Hì hì Không biết sang mới sếp bớt đối xử tệ hơn chưa, chứ tầm năm ngoái tụi mình vẫn được giao những việc ko tên, ko phải của mình, đã nói ko còn sức lực và thời gian để làm, vẫn bắt ép mình làm. Mà một đồng lương phụ cấp thêm ko có. Thời điểm chuyển giao sang cơ sở mới, rất nhiều nhân viên bỏ công phụ (trong khi công việc chính đang rất ngập đầu) (vì sếp ko muốn bỏ tiền thuê hihi), nhưng ngay cả miếng cơm, xăng xe cũng ko có. Ok coi như vì tập thể, hỗ trợ công ty vượt qua thời kì khó khăn. Mà má ơi, chửi trên đầu trên cổ, quát tháo tụi em ko làm này làm thế kia. Ôi. Chuyện năm ngoái làm sản Xuất mà phải ôm kênh Youtube, Facebook, Tiktok. cái gì cũng tính vô định mức cả. Giờ bỏ vụ đó rồi tui nhắc cũng kì haha Sếp hay đẻ ra cho nhân viên làm ko công lắm, sếp bảo tạo cơ hội cho các em. Lúc nào cũng nói “cơ hội” để cho các em làm không công. Đi làm bị chửi riết cũng quen, nhưng mà mệt báo cáo, hôm nào cũng bắt báo cáo đúng giờ đúng hẹn ko thì chửi. Có lẽ nhiều thứ nhỏ nhỏ chút chút dồn nén ngày qua ngày, đi làm ko có niềm vui. tới lúc muốn nghỉ thì mọi người nice lại. Ủa ủa. Nghe nói sắp có KPI cho nhân viên? Nhiều cái lặt vặt ko đáng làm mất tinh thần làm việc lắm haha Dĩ nhiên phải công nhận cty có nhiều cái rất được, nên mới ko nghỉ liền. Các em nhỏ chưa tự tin về kinh nghiệm làm việc, mơ hồ chưa biết sẽ làm gì, thì vô đây, tăng tính chịu đựng, gièn rũa tính chịu khó, nghe chửi cho quen. À với lại mấy em nhỏ chưa quan tâm về chi phí trang trải thì ok. Chứ ở đây mới vào luơng ko đủ sống đâu, mà lại đi sớm về khuya, tối ngủ mơ thấy công việc nữa.
Bà Hiền Hr bày đặt nghĩ ra cái tủ kẹo đặt 3 rổ kẹo mặt cườii mặt vui mặt bùn để khảo sát ý kiến nhân viên về mơi trường làm việc. Thấy cũng có chút quan tâm. Xong cái bả đứng ngay đó để xem coi mình lấy rổ nào. Chị rảnh thiệt luôn áh + Hôm nay em đang quạu chị ơi + Mới bị sếp bô xong + em thích kẹo nào em lấy kèo đó chứ em ko để ý mấy cái mặt kia Chắc ko phải ngẫu nhiên mà mặt bùn lúc nào cũng hết