Tam Dong Tam Innovative Solutions SJC
Sắp tới YEP nên xin phép đóng góp một tiểu phẩm để góp vui. Team nào bí ý tưởng quá thì có thể tham khảo nhé. Làm quả tiểu phẩm này là được ăn tết sớm luôn!! Bối cảnh: Trong căn phòng kín đáo của văn phòng công ty X, Bé Trọc và Má Nư đang bàn nhau kế hoạch “đục khoét” tiền lương thưởng của nhân viên. Bé Trọc: (vừa xoa xoa bụng vừa cười nham hiểm) “Ôi dào, má Nư à, năm nay doanh thu tăng mạnh phết nhỉ! Mà mấy đứa nhân viên cứ mơ thưởng to, tưởng bở thật chứ. Ai mà không biết công sức tụi nó đều là do ‘trí tuệ lãnh đạo’ của mình hết!” Má Nư: (đầy mỉa mai) “Phải rồi, Trọc ạ. Tụi nó nghĩ cái gì chứ, làm quần quật cả năm để rồi tiền vào túi mình, thế mới là làm ăn chứ! Thưởng mà, phải cho sếp lớn hưởng trước chứ, tụi nó đã đóng góp được gì nhiều đâu.” Bé Trọc: “Đúng, tụi nó cắm đầu cắm cổ làm từ sáng đến tối, cuối tháng nhìn bảng lương mà khóc, thế mà cứ mong có thưởng, tội nghiệp thật. Nhưng mà làm gì có chuyện đó! Tiền vào túi mình trước, còn lại thì... tính sau.” Má Nư: (giọng đầy mỉa mai, khoanh tay trước ngực) “Công ty mình thì khó khăn lắm, phải không anh Trọc? Kế hoạch ‘sống ảo, tiêu tiền thật’ của mình cần đầu tư nhiều. Cái váy mới em vừa nhắm, chiếc đồng hồ của anh nữa… tất cả đều là vì xây dựng hình ảnh cho công ty thôi!” Bé Trọc: (cười gian, vỗ mông Má Nư) “Chuẩn, mấy đứa nhân viên tưởng bở hết cả lũ. Họ chắc sẽ cảm ơn chúng ta vì đã cho họ cơ hội hiểu thế nào là… “truyền thống công ty”! Má Nư: (giọng ngọt như mía lùi, nhưng đầy mỉa mai) “Ừ, mình bày ra cái cớ công ty làm ăn khó khăn, rồi cắt thưởng, cắt lương. Đứa nào phản đối thì cứ bảo là thời buổi kinh tế thị trường, không thích thì nghỉ. Ngoài kia thiếu gì người muốn nhảy vào thay chỗ.” Bé Trọc: “Đúng rồi, ai cần nhân viên trung thành đâu, mình cần nhân viên chịu được cảnh bị bóc lột kia! Mà công ty này đâu phải hội từ thiện, không phục thì… cửa kia, mời đi cho nhanh!” Má Nư: (ngã ngớn dựa vào ghế, giọng đanh đá) “Chính xác! Mình sống cho mình, tiền vào túi mình, nhân viên là cái đinh gì mà đòi hỏi chứ? Đến lúc tụi nó mệt quá bỏ việc, mình lại tuyển đứa khác vào. Thế là xong!” Bé Trọc: “Nói hay lắm, má Nư! Chúng ta có thể in thêm vài tờ “chứng nhận lòng trung thành” để vinh danh họ, và chắc chắn sẽ chẳng có ai dám phàn nàn đâu.” Má Nư: (nháy mắt) “Đúng là một ý tưởng không thể nào hay hơn! Chắc chắn là một chiến lược “vàng” để giữ vững “danh tiếng” của công ty!” (Cả hai phá lên cười lớn, đầy mỉa mai và đắc ý, rồi chuẩn bị đi ra ngoài ăn chơi tiêu xài tiền ăn chặn của nhân viên, không một chút hối hận.)